Lịch sử Thiomersal

Morris Kharasch, một nhà hóa học tại Đại học Maryland, đã nộp hồ sơ xin cấp bằng sáng chế thiomersal năm 1927[4]. Sau đó hãng Eli Lilly and Company đã tiếp thị hợp chất này dưới tên gọi thương mại Merthiolate[5]. Các thử nghiệm in vitro do các nhà nghiên cứu của Eli Lilly là H. M. Powell và W. A. Jamieson tiến hành đã nhận thấy nó mạnh hơn phenol 40-50 lần trong việc chống lại Staphylococcus aureus[5]. Nó đã được sử dụng để diệt khuẩn và ngăn ngừa ô nhiễm trong các loại thuốc mỡ, kem, bình xịt sát trùng, được người tiêu dùng sử dụng cũng như trong bệnh viện, bao gồm cả bình xịt mũi, thuốc nhỏ mắt, các dung dịch tiếp xúc với thủy tinh thể, globulin miễn dịch và các vắc xin. Thiomersal cũng được sử dụng làm chất bảo quản (thuốc sát khuẩn) để làm cho các lọ vắc xin đa liều có thể được sử dụng thay vì chỉ dùng các lọ đơn liều đắt tiền hơn. Vào năm 1938, một trợ tá giám đốc nghiên cứu của Eli Lilly đã liệt kê thiomersal như là một trong năm loại thuốc quan trọng nhất mà hãng này đã từng phát triển[5].

Tài liệu tham khảo

WikiPedia: Thiomersal http://www.fiercevaccines.com/story/un-excludes-va... http://www.google.com/patents?vid=1672615 http://www.hindawi.com/journals/jt/2012/373678/ http://www.merck-chemicals.com/documents/sds/emd/i... http://nytimes.com/2005/06/25/science/25autism.htm http://www.conncoll.edu/offices/envhealth/MSDS/neu... http://www.nap.edu/catalog/10997.html http://chemapps.stolaf.edu/jmol/jmol.php?model=%5B... http://www.cdc.gov/flu/protect/vaccine/thimerosal.... http://www.cdc.gov/vaccinesafety/updates/thimerosa...